Số phận một tên miền!

Endy Hoàng
Đăng bởi
Endy Hoàng
  5,612
 Một chiều đang lang thang trên mạng, chợt gặp em – một tên miền SEO. Cảm giác vừa lạ, vừa quen, xen lẫn xúc động khi được gặp một tên miền nổi tiếng. Vẻ buồn rầu và đôi mắt xa xăm khiến tôi không thể không chú ý.

Một chiều đang lang thang trên mạng, chợt gặp em – một tên miền SEO. Cảm giác vừa lạ, vừa quen, xen lẫn xúc động khi được gặp một tên miền nổi tiếng. Vẻ buồn rầu và đôi mắt xa xăm khiến tôi không thể không chú ý.

Xin chào, nhìn em thấy quen lắm, hình như là…

Vâng em chính là tên miền đào tạo SEO đang được nhiều người nhắc tới.
Thảo nào nhìn em thấy quen, mà sao xanh quá.
Thì anh bảo cuộc đời có gì vui vẻ đâu để mà tươi, mà cười; má thắm, môi hồng cho ai hở anh.
 
Nói đến đây thì lệ đã ngân ngấn khóe mi. Sau một hồi im lặng, em trải lòng với tôi về cuộc đời của mình.
 
Em tên là SEO. 
Em sinh ra đã là một tên miền.
Em rất đẹp (nhiều người nói thế). Em cũng biết rằng mình đẹp, em vui vì điều đó, nhưng bất hạnh cũng vì nó. Em phải nói luôn với các anh, các chị rằng em không phải loại chân dài, óc ngắn, thích show hàng. Em là con nhà có giáo dục đàng hoàng, em mang họ edu có truyền thống hiếu học.
Đã có lúc em thấy cuộc đời thật đẹp, em sống giữa thế giới online muôn vàn màu sắc. Như các chị em khác, em làm nhiệm vụ chỉ dẫn, giúp khách hàng vào đúng website. Trong thế giới của em, mỗi tên miền có chủ sở hữu riêng. Chuyện bất hạnh của em bắt đầu từ khi người chủ cũ vì một số nguyên nhân khách quan lẫn chủ quan khiến em rơi vào trạng thái “treo”.
Trong thời gian ấy cũng có nhiều người quan tâm, để ý đến em. Phận em thì chỉ biết chờ đợi và cầu mong mà thôi. Có một anh tên dienlanhdonga cũng khá nhiệt tình, nhờ mối lái, backorder vài nơi. Em cứ ngỡ không được về với chủ cũ thì cũng tìm được nơi khả dĩ. Ai ngờ…
 
Kể đến đây nước mắt lại trào ra, dường như tức tưởi, lát sau em mới tiếp tục kể:
 
Ai ngờ, em lại lọt vào mắt xanh của một lão làm dịch vụ backorder. Lão dùng đủ mọi chước biến em thành của lão. Nếu lão danh chính ngôn thuận, cư xử đường hoàng thì chẳng nói làm gì. Đằng này lão lừa dối đủ đường, chiếm đoạt bằng mọi giá.
Bây giờ em tủi lắm, sống cùng kẻ đạo đức giả nên một số người không biết cũng coi em như kẻ trộm, họ đâu biết em chỉ là một nạn nhân đáng thương. Thể xác đau đớn, tinh thần em cũng chẳng được bình yên. Hàng ngày em phải nghe kẻ cướp đoạt mình giảng giải về đạo đức, về bổn phận, số phận…
 
Tôi biết, số phận – đó là điều người ta thường nói về một việc gì đó đã được an bài. Người yếu không tranh được với kẻ mạnh, đó là số phận; kẻ mạnh sau khi giở mọi thủ đoạn để đoạt vật mà người khác yêu thích, sung sướng nhìn kẻ yếu, nhếch mép: “cái số chú nó vậy” – lại số phận.
 
Hai chữ “số phận” có thể dùng để tự an ủi mình, cũng có thể dùng để bao biện cho một dã tâm. Bởi khi một ai đó mang vẻ ngậm ngùi sung sướng mà nói rằng: “Có lẽ số phận đã khiến chúng tôi có được tên miền đẹp nhất…” thì chúng ta có thể tin rằng họ có lẽ đã rất thật tâm khi khóc cho khổ chủ bằng những giọt nước mắt đầy tình thương của cá sấu.
 
Nghĩ vậy nhưng tôi vẫn hỏi:
 
Em có tin vào số phận không?
Em không tin số phận mà tin vào nhân quả.
Chủ cũ vì bận bịu, sơ ý mà quên em – đó là nhân, để mất em – đó là quả. Anh dienlanhdonga dù tốt, thậm chí còn muốn giúp em tìm về chủ cũ, nhưng sơ ý tin nhầm người – đó là nhân, để vuột mất em – đó là quả. Còn cưỡng bức, chiếm đoạt em – đó mới chỉ là nhân…

 

Bài viết cùng mục

Những bài viết dưới đây có thể bổ ích cho nội dung bạn vừa đọc ở trên. Hãy khám phá thêm.

Mục lục
Zalo messenger request